Nội dung chính
BÀI THƠ: EM LÀ CÔ GIÁO MẦM NON
Tuổi đôi mươi, em phấn khởi bước vào nghề.
Anh cứ hỏi: Em làm nghề gì vậy?
Phút ngập ngừng, dịu dàng con gái
Thưa: Em là cô giáo mầm non.
Ai cũng bảo nghề giáo viên cao quý.
Nhàn hạ, thanh cao…em cũng thấy tự hào.
Hai bốn tuổi, chưa một lần làm mẹ.
Mà em có thảy cả đàn con.
Con của em vui lắm anh ơi,
Suốt ngày “dạ”, “thưa” rồi “cháu biết”.
Chưa làm mẹ mà như đã làm mẹ.
Chăm chút miếng cơm, giấc ngủ trẻ thơ.
Cháu thì đông mà cô thì chỉ một.
Cháu dại khờ, cô vẫn còn tuổi đôi mươi.
Hết dạy cháu học lại làm quan phân xử.
Hết làm quan lại tiếp sang làm mẹ.
Làm mẹ xong rồi lại chuyển về làm cô.
Nghề của em là thế đó anh ơi.
Có lỗi hẹn đôi lần đừng giận hờn, trách cứ.
Đã thương rồi! Xin thương trọn nhé anh!
BÀI THƠ: EM TÔI
( Đoàn Thị Hương – MN Phước Hòa)
Em là cô giáo Mầm non
Cái nghề ai cũng bảo
Chưa chồng mà có con
Bận bịu từ đầu hôm
Đêm còn lo giáo án
Mà sao tôi vẫn thấy
Em luôn cười thật tươi
Như chú ong yêu đời
Em say sưa góp mật
Em như cây trái ngọt
Yêu đất mà nở hoa
Tình của em hòa ca
Cùng tiếng bầy em nhỏ
Em tôi là thế đó
Yêu trẻ thơ nhất đời
Trái tim hồng đỏ tươi
Chảy trăm dòng nhiệt huyết
Yêu em tôi đã biết
Đợi chờ và yêu thương!
BÀI THƠ: PHÚT BÌNH YÊN
Mỗi một ngày mong một phút bình yên
Khi tôi ngắm các con thơ đã ngủ
Đôi má phính căng như bầu sữa
Mắt lim rim trong những giấc mơ vàng
Đây ngôi nhà của tôi Trường mầm non
Nơi tôi thả lòng mình cùng lũ trẻ
Mỗi một năm lại thêm một thế hệ
Cô với trò như thể một gia đình
Đây là nơi tôi gửi gắm đời mình
Để vun đắp cho mầm xanh đất nước
Điều mà tôi tuổi thanh xuân mơ ước
Cô lái đò… theo nhịp bước quê hương.
BÀI THƠ: Em là cô giáo mầm non (Toàn Tâm Hòa)
Em ươm mơ ước cho đời
Ươm từng lời hát, nụ cười trẻ thơ
Ươm vào trong những giấc mơ
Cô như người Mẹ vô bờ yêu thương !
Em ươm hàng vạn tình thương
Đôi chân chập chững bước đường đầu tiên
Em ươm lời nói dịu hiền
Nàng tiên, cô tấm cả miền ca dao
Em ươm câu hát ngọt ngào
Có bầu trời rộng, trăng, sao, nắng hồng
Em ươm bài học cánh đồng
Quê hương, đất nước, dòng sông thanh bình
Em ươm trên nét môi xinh
Biết câu lễ giáo, và tình yêu thương
Những điều giản dị bình thường
Mà em ươm cả một vườn hoa xinh
Em ươm cho cả chính mình
Thơ, ca, nhạc, họa tầm nhìn bao la
Bàn tay năm tháng… đơm hoa
Em nâng niu bước tuổi thơ… diệu kỳ…
BÀI THƠ Em! Cô giáo mầm non (Thanh Huong Nguyen)
Em! Cô giáo mầm non
Em vào nghề
Khi vừa tròn 21
Thấm thoát đã 6 năm
Ai cũng hỏi
Em có chồng hay chưa
Em trả lời
Em chưa chồng
Nhưng là mẹ
Của một đàn con nhỏ
Đứa tập bò
Đứa tập đi
Đứa bi bô
Ê a tập nói
Nghĩ lại ai cũng cười
Xưa ghét con nít lắm cơ
Thích cô giáo thướt tha áo dài
Ừ thì cũng làm cô giáo
Nhưng không thướt tha với tà áo
Mà xắn quần xắn áo
Quay cuồng đủ thứ các công việc
Ôi ! Nghề mình
Ai cũng là siêu nhân
11 tiếng luôn tay chân
Vừa phải dỗ dành khi con khóc
Vừa phải phân xử khi con tranh cãi
Giành đồ chơi, đánh bạn giải quyết ngay
Vừa lo ăn, vừa lo ngủ
Khi con tè ị, cũng kham
Trưa ngủ cũng chẳng yên
Học trò mới ngủ khóc gọi mẹ
Cô dỗ dành hát à ơi
Con ho, con sốt cô chăm suốt
Sáng tới trường, xinh tươi như hoa nắng
Chiều, đầu bù tóc rối hóa hoa tàn
Bao nhiêu cực nhọc có xá chi
Nhưng hễ có tí điều sơ xuất
Ba mẹ la, ông bà nói đủ điều
Một con sâu làm rầu
Cả xã hội lên án
Bao nhiêu tủi uất, nghẹn trong lòng
Nhiều lúc muốn buông xuôi tất cả
Nhìn đàn con nhỏ ngây thơ
Như có sợi dây níu tay em lại
Nghĩ nghề mình cũng có niềm vui
Cứ tận tâm hết mình là đủ
Rồi mọi người sẽ hiểu thôi
Ai hỏi em làm nghề gì ấy ạ
Em trả lời
Em! Cô giáo mầm non
Làm mẹ của cả một đàn con.